"Alohomora"
Voldemort vung vẩy cây đũa phép với sự tự tin hiếm thấy. Hắn ở đây để chấm dứt lời tiên tri ngu ngốc về "Kẻ được chọn", 1 lần và mãi mãi. Bất cứ ai ngăn cản hắn đều sẽ phải chịu kết cục bi thảm. Định mệnh đã gọi tên hắn, Tom Marvolo Riddle, Chúa tể Hắc ám Voldemort, là kẻ sẽ khôi phục lại địa vị vốn đã bị mai một của các pháp sư thuần huyết, vốn đã bị suy yếu rất nhiều bởi bọn "Máu bùn" và đám con lai.
James ngay lập tức mở ngăn kéo bàn làm việc của mình. "Lyly, đưa Harry đi. Chạy đi. Anh sẽ cầm chân hắn".
Không khí bỗng nhiên đặc quánh lại. Voldemort bước vào. Không đám tay chân, không Tử thần thực Tử, không giám ngục Azkaban như thường thấy. Chỉ 1 mình hắn, Voldemort, Chúa tể Hắc ám, kẻ hùng mạnh nhất kể từ thời của Gellert Grindewald.
James cố gắng giữ chặt cây đũa phép trong tay, đồng thời kéo sập ngăn kéo bàn làm việc lại. "Chào buổi tối, gia đình Potter. Còn khá sớm, ta hi vọng không làm gián đoạn bữa tối của các người chứ? Ta đến để gặp con trai ngươi, James ạ. Tên nó là gì nhỉ? Không quan trọng. Đằng nào ngươi cũng không có cơ hội gọi tên nó đâu". Voldemort nhẹ nhàng mỉm cười vì câu nói đùa của mình, từng bước từng bước chậm rãi tiến vào ngôi nhà nhỏ của gia đình Potter ở thung lũng Godric.
Trên lầu vang lên tiếng cửa đóng cái rầm. 1 tiếng kêu nhỏ vang lên. "Nào nào, Potter, chú Voldy đến đây", hắn nói. Voldemort nheo mắt, nhìn về nơi phát ra âm thanh. James Potter đang đứng bên trong phòng làm việc. Ngay cả trong điều kiện tranh tối tranh sáng, hắn vẫn có thể cảm nhận 1 cây đũa phép đang chĩa thẳng vào người mình.
"Expelliarmus!"
Voldemort vung vẩy cây đũa phép đầy uể oải. Phép giải giới đã tước vũ khí của James 1 cách dễ dàng. James cảm thấy cây đũa phép của mình văng ra khỏi tay và rơi vào đâu đó dưới sàn. Voldemort giơ cây đũa phép của mình 1 lần nữa, vẻ mặt lạnh lùng, chuẩn bị tung câu thần chú với vẻ mặt lạnh lùng như thể trước mặt hắn chỉ là con sâu cái kiến.
"Avada Keda-"
Bùm!
Những mảnh áo choàng đen bay lả tả. 1 mảng đỏ thẫm bay tung tóe bắn lên cầu thang và trần nhà. Voldemort gục xuống sàn, mắt mở to như thể không tin được điều vừa xảy ra. Toàn thân James rung lên bần bật, tai anh ù đi vì tiếng nổ của thiết bị kì lạ mà anh đang cầm trong tay, là thứ mà Moody "Mắt điên" đã tặng anh từ vài tháng trước. Anh còn không nhận ra tay mình đang tê dại.
"Thế giới của Muggle thật kì lạ"- James lẩm bẩm.
Con trai anh, Harry, đang khóc trên gác. Đặt cái thứ đang bốc khói nghi ngút vào ngăn kéo bàn làm việc và khóa chặt nó lại, James liền đi tìm Lyly và Harry. Anh tự nhủ mình cần gọi cho Sirius để xử lí đống lộn xộn này.
Voldemort vung vẩy cây đũa phép với sự tự tin hiếm thấy. Hắn ở đây để chấm dứt lời tiên tri ngu ngốc về "Kẻ được chọn", 1 lần và mãi mãi. Bất cứ ai ngăn cản hắn đều sẽ phải chịu kết cục bi thảm. Định mệnh đã gọi tên hắn, Tom Marvolo Riddle, Chúa tể Hắc ám Voldemort, là kẻ sẽ khôi phục lại địa vị vốn đã bị mai một của các pháp sư thuần huyết, vốn đã bị suy yếu rất nhiều bởi bọn "Máu bùn" và đám con lai.
James ngay lập tức mở ngăn kéo bàn làm việc của mình. "Lyly, đưa Harry đi. Chạy đi. Anh sẽ cầm chân hắn".
Không khí bỗng nhiên đặc quánh lại. Voldemort bước vào. Không đám tay chân, không Tử thần thực Tử, không giám ngục Azkaban như thường thấy. Chỉ 1 mình hắn, Voldemort, Chúa tể Hắc ám, kẻ hùng mạnh nhất kể từ thời của Gellert Grindewald.
James cố gắng giữ chặt cây đũa phép trong tay, đồng thời kéo sập ngăn kéo bàn làm việc lại. "Chào buổi tối, gia đình Potter. Còn khá sớm, ta hi vọng không làm gián đoạn bữa tối của các người chứ? Ta đến để gặp con trai ngươi, James ạ. Tên nó là gì nhỉ? Không quan trọng. Đằng nào ngươi cũng không có cơ hội gọi tên nó đâu". Voldemort nhẹ nhàng mỉm cười vì câu nói đùa của mình, từng bước từng bước chậm rãi tiến vào ngôi nhà nhỏ của gia đình Potter ở thung lũng Godric.
Trên lầu vang lên tiếng cửa đóng cái rầm. 1 tiếng kêu nhỏ vang lên. "Nào nào, Potter, chú Voldy đến đây", hắn nói. Voldemort nheo mắt, nhìn về nơi phát ra âm thanh. James Potter đang đứng bên trong phòng làm việc. Ngay cả trong điều kiện tranh tối tranh sáng, hắn vẫn có thể cảm nhận 1 cây đũa phép đang chĩa thẳng vào người mình.
"Expelliarmus!"
Voldemort vung vẩy cây đũa phép đầy uể oải. Phép giải giới đã tước vũ khí của James 1 cách dễ dàng. James cảm thấy cây đũa phép của mình văng ra khỏi tay và rơi vào đâu đó dưới sàn. Voldemort giơ cây đũa phép của mình 1 lần nữa, vẻ mặt lạnh lùng, chuẩn bị tung câu thần chú với vẻ mặt lạnh lùng như thể trước mặt hắn chỉ là con sâu cái kiến.
"Avada Keda-"
Bùm!
Những mảnh áo choàng đen bay lả tả. 1 mảng đỏ thẫm bay tung tóe bắn lên cầu thang và trần nhà. Voldemort gục xuống sàn, mắt mở to như thể không tin được điều vừa xảy ra. Toàn thân James rung lên bần bật, tai anh ù đi vì tiếng nổ của thiết bị kì lạ mà anh đang cầm trong tay, là thứ mà Moody "Mắt điên" đã tặng anh từ vài tháng trước. Anh còn không nhận ra tay mình đang tê dại.
"Thế giới của Muggle thật kì lạ"- James lẩm bẩm.
Con trai anh, Harry, đang khóc trên gác. Đặt cái thứ đang bốc khói nghi ngút vào ngăn kéo bàn làm việc và khóa chặt nó lại, James liền đi tìm Lyly và Harry. Anh tự nhủ mình cần gọi cho Sirius để xử lí đống lộn xộn này.